Find Entries

12 thg 9, 2010

[Humor fic] Kunoichi vs Fic - Manga Fanfiction Club

Naruto bình chọn… fic

Author: Sakura.
Cái fic này sak lấy ý tưởng từ fic: A fiction called Fanfiction của Jade D Raven của Fanfiction.net. Xin per mãi không được nên lấy ý tưởng từ đó viết ra thôi, cũng không giống gì nhiều đâu.
Genre: Humor
Pairing: Ah uh… Temari, Sakura, Hinata, Tenten, Ino.
Rate: K+
Status: Hoàn thành
Summary: Chuyên về bầu chọn fic của 5 cô gái trong Naruto kakakakaaa


Hôm nay là một ngày trời đẹp. Sakura, Ino, Temari, Hinata, Tenten cùng nhau dạo mát một vòng qua các… website qua máy tính vừa được Tsunade thưởng vì… làm mất quyển tập tự sướng của bà. Nói thưởng, chứ thật ra là vì tức quá, ngài chọi luôn cả máy vi tính và vô tình nhóm Sakura chụp được đem về lướt web.

Bỗng dưng, Ino reo lên khi thấy có một trang web tên thế này: Manga fanfiction Club, và hầu hết những bài mới đăng đều là về các cô bé ấy. Thế là cả 5 cô nhanh nhảu vào xem. Hinata tơ tưởng ngay đến Naruto, Sakura thì mơ mộng về Sasuke. Tenten cười thầm và trong đầu cô lúc này chỉ có hai chữ: NejiTen, Ino thì láo liên muốn đọc về Sai x Ino. Riêng Temari, cô bộc lộ thẳng thắng:

- Chẳng biết có ShikaTema không nhỉ!

Sakura mở vào mục Fanfiction. Thứ đầu tiên cô thấy trong một fic có tên là “Hội chợ đêm làng Konoha”, đó chính là: NaruSaku, SasuTen, và.. NejiHina. Chỉ riêng Ino và Temari thì hí hửng với kết quả mình mong muốn là ShikaTema và SaiIno.

- Cái quái gì thế này???? Neji phải là của tui, sao lại là của Hin-chan??? – Tenten réo ầm ý lên, toan lấy búa đập cái máy tính mấy lần.

Sakura cũng nổi điên không kém, cô mấy lần muốn đập banh cái máy bằng sức mạnh của mình. Hinata thì sượng chín mặt và nửa vui nửa… tức.


Không thể tưởng tượng nổi khi cả ba bị ghép với những cặp… không bao giờ thành như thế này. Nhưng cũng có phần thú vị đấy chứ, vì… họ sẽ tập được tính nén giận của mình.

- Xem cái khác thử xem!

Temari đề nghị, và cô có vẻ hơi tự tin khi chắc rằng sẽ không có cặp nào ngoài ShikaTema đâu.

Lần này không để cho Sakura chọn nữa, Tenten nhanh nhảu bấm đại vào một cái fic, mang tên khá là … chất phác: Ngày mới của ninja và tác giả có cái tên cũng là Sakura.

-.. Shi…no…hi…na… - Hinata tái mặt và đứng trơ như trời chồng khi xem lướt qua cái fic. Cô có lẽ đã quá hiền khi chỉ nhìn mà không dám làm gì.

Cô bé ngơ người, và xoay xoay vài vòng như vừa uống rượu.

- hợp quá còn gì! – Ino ghẹo. Đột nhiên cô nổi cáu khi đọc qua hàng chữ trong fic -Còn tớ đây mới chết này!!! Ôi trời, ta xinh đẹp thế này mà ế…

Temari thì vẫn lãnh đạm vì nhận ra couple ShikaTema vẫn chưa bị lay chuyển. Sakura và Tenten hớn hở tung tăng vì hai cụm từ SasuSaku NejiTen. Tất nhiên thôi, vì tác giả là dân nghiện couple này thật, lấy gì mà không viết chứ. Có điều…

Cảnh cáo trc là độ phởn của tác giả cao lắm đấy, có điều chưa bằng Kiri muk thoy.

Kazano và Risako hạ gục Sasuke nhanh chóng chỉ bằng ngón tay cái của họ. Rốt cuộc, Sasuke lại phải nhờ đến sự trợ giúp của Kiri.


- C…CÁI GÌ??? – Đột nhiên Sakura hét toáng lên khi đọc đến chap 40 – Sasuke của tớ!!! Ôi trời, Sakura!!!! Con nhỏ nào là Kazano và Risako mà tự sướng kinh dị thế??? Muốn chết á???

Hinata và Tenten cố gắng ngăn lại một lần nữa ôm chặt cô lại ngăn không cho cô làm… loạn. nội dung fic có vẻ… tự sướng nhiều hơn nhỉ. Trình phởn của tác giả cao quá..

“Hề hề, fic này mình thích ghê đây, Neji của tui là số 1, và NejiTen là vô đối”

“ShikaTema là tốt rồi. Ôi, ta được làm Jounin kia kià…”

- Lần này để tớ chọn! – Hinata lên tiếng, và cô không muốn chọn nhầm một fic nào kì quái. Ít nhất cũng phải có fic chuẩn mực chứ nhỉ.

Dứt lời, Hinata cầm con chuột, nhắm mắt chọn một cái fic nào đó trong list fiction của MFTC.

1…
2…
3…

Tích… tích…

Fic này của Jinny (tác giả chưa đăng, thông cảm và tự tìm đi nhá kakakakaaa ), đúng ngay “chuẩn mực” NejiTen ShikaTema NaruHina SasuSaku, tiếc thay một lần nữa Ino bị ra rìa…

- Tenten thế mà còn có hotboy, sao tớ lại… - Ino trợn tròn con mắt giơ nguyên viên đá to lên. Cô tức giận thực sự khi liên tục bị cho ra rìa.

- Từ từ đã nào… - Temari lại cười đắc chí. Quả như cô dự đoán, ShikaTema.

Cả ba bắt đầu đọc trong fic. Hồi hộp chờ đợi phép thần tiên kì diệu sẽ xảy đến, rồi họ sẽ hạnh phúc cảm động khi đọc fic… Thôi, mệt, nói nhiều quá, viết típ. Nói nôm na…. tất cả hoàn toàn ngược lại.
Trích:

Naruto:

Nếu các cô ấy biết được bí mật của nhóm 4 tụi mình rồi sao nhỉ?
Neji thì dùng Byakugan ngắm Tenten 24/24.
Sasuke thì vuốt keo xịt dầu thơm hay chạy theo mốt để đeo đuổi Sakura.
Shikamaru thì viết cả trăm bài thơ tình, thậm chí còn cả bình chọn ShikaTema là bộ đôi có tóc giống nhau nhất…
Còn mình thì chụp lén hình Hinata dán vào sổ trình kết quả tự sướng..

………..

Im lặng 5 giây…(chuẩn bị bít lỗ tai nè bà con cô bác)

1
2
3!!!

- NOOOOOOO!!! CÁC HOTBOY CỦA TUI!!!

4 cô gái la toáng lên như ma đuổi. Chỉ riêng Ino cười ngặt nghẽo và tự cảm thấy mình thật may mắn khi không có mặt trong fic này…

- Lần này đến lượt tớ!!!!! – Ino quả quyết.

Tút.. tút…

Dòng chữ MFTC lại hiện ra. Và bên dưới đó chính là tên fic: Xa hơn về phía sau. Nghe đâu fic này từng là fic được bầu chọn là được yêu thích nhât trên nhiều trang web mạng.

- ĐẬP CHẾT CÁI MÁY TÍNH ĐI!!!

Sakura và Tenten giận dữ cầm hết búa rồi đến phi tiêu, chuẩn bị “đột kích” cái máy tính. Nhưng lại một lần nữa Ino và Hinata can ngăn:

- Máy tính không có tội tình đâu!

Trích by Nova:
Vì tớ không thích Sasu Saku Nar nên hạn chế cho vào, và viết thêm Lee Ten để fic đỡ loãng thôi.

- Dám gán ghép ta vs Lee… - Tenten sôi máu.

- Dám ghét ta..

Hai cô gái cố nén giận một lúc. Temari lại ngồi cười đắc chí vì hầu hết fic nào cũng ShikaTema. Không công bằng nhỉ.

- Lần này sẽ tới lượt tôi nhá! – Temari cười khì. Cô như đã chắc rằng, không thể nào còn couple nào khác ShikaTema.

Nhầm rồi…

Nhầm to rồi!

Độ phởn của bé Sak này đeo có dừng lại sớm thế!

(bạn nào keo kiệt thì tránh ra nhá)

1…
2…
3…

(Đề nghị bà con bịt lỗ tai, kẻo lủng mành nhĩ thì khổ)

- AAAAAAAAAAAAA!!!!!!


The Green Moon! Cái fic hay đấy chứ? Đã bảo là độ phởn của Sak không bao giờ dừng lại mà!

NejiSaku SasuHina ShinoTen KibaTema ShikaKin NaruIno GaaMatsu
- Con nhỏ Sakura Kazano này chán sống thật rồi!Phởn quá độ, ta sẽ giết người… dám gán ghép ta vs Kiba… - Temari bẻ tay nghe kêu răng rắc…

[lời của tác giả] fic này là tình chuyền đây! NejiTen->ShinoTen; SasuSaku->NejiSaku; NaruHina->SasuHina,… (nói ra mất hay) Há há, hành hạ các sama hết cỡ mới thôi! Nghĩ sao nếu sak cướp Sasuke từ tay Sakura, và Kar cướp Neji từ tay Tenten nhỉ?
1…
2…
3..
(Bịt lỗ tai và nhà dưới thì chạy đi kẻo sập)

RẦM!!!!!!

Cái máy tính vỡ ra thành trăm mảnh vụn do sức công phá của … Kamaitachi và Jyuuken. Ino, Sakura, Tenten đứng lặng tong vài giây rồi cầm theo dao, kiếm, phi tiêu, chạy đi.

Họ chạy đâu vậy nhỉ? Lạ vậy kà?

Sao tự nhiên Sak có cảm giác ớn lạnh….

Sau gáy… Sát khí….3 người…

Chạy!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tôi đã làm nên tội tình gì mà bị như thế này????????

- Rượt theo!!!!!!!! Tóm lấy nó!!!!!!!!!!!

- Khônggggggg!!

Sak: *chạy vào ngõ hẻm*

Ten:*phóng phi tiêu -> đứt tóc*

Sak: *trèo lên nhà*

Saku: *đấm vỡ tường*

Sak: *chạy tiếp xuống sông*

Ten:*souryuu tensasai*

Sak: *né*

Ino:*ninpou shintenshin*

Sak*ngủm*

MFTC: Rất hân hạnh được bầu quí cô bác Sakura Haruno, Ino Yamanaka, Temari no Sabaku, Tenten Akimoto, Hyuuga Hinata lên làm admin mới của forum, bà con cô bác cho tràng vỗ… chân.

Sak: Đời đời nhớ ơn những kẻ cho mình ngày hôm nay… sẽ có ngày báo…

Tem:*Ninpou Dai Kamaitachi!!!*… tử

Sak:* lấy lisa ra đỡ đạn*

Lisa vs Sak: vào nhà thương…


Biết thế đã không viết fic có độ phởn nặng rồi… -by tác giả.
_________oOo_________

________(¯`°•.»«.•°´¯)_________

9 thg 9, 2010

Chap 15

Chap 15: Hyuga Hotaru.

Một luật chơi mà tiểu đội 10 đã đặt ra để luyện tập, đó chính là: Mỗi ngày, mọi người sẽ chơi trò chạy rượt. Cả ba cùng chơi trò rượt bắt, bất kì ai bị trói lại sẽ phải bao hai người còn lại ăn trưa. Và họ đã sử dụng cái luật này hơn hai tuần. ( Cả ba sama, Temari, Kankurou và Neji đều tốn khá nhiều tiền trong cái trò này. Họ có thể dùng bữa ở nhà Neji, nhưng lại không chịu...Tốn tiền quá!)

Ninpou Kamaitachi!!!

Vẫn cái ninjutsu quen thuộc đó, lại làm khu rừng thêm vài cành cây bị gãy. Cô gái sử dụng ninjutsu ấy có gắng đạt tốc độ nhanh nhất, để không phải...ra tiền.

Karasu!!

Kankurou nhanh thoăn thoắt, dùng con rối của mình giăng những sợi dây chakra mỏng nhưng lại vô cùng sắc bén và chắc chắn. Sau đó, cậu dùng tay đưa lên hạ xuống những sợi chỉ đó, mong cho bạn của mình dính bẫy. Và để kế hoạch tốt đẹp hơn, Kankurou cho thêm mấy mũi bùa nổ vào những nơi không có chỉ, nhằm đưa bạn vào tròng.

Nhưng ngón nghề của Neji, thiên tài giỏi nhất của Konoha, cũng không vừa. Cậu dùng Byakugan, quan sát họat động của Kankurou và Temari, và liên tục phóng shuriken và kunai từ xa. Và cứ mỗi khi có người đến gần là lại dùng Kaiten, đánh bật và trốn đi mất.

Những đôi chân bật lên cao, những đôi mắt gầm gừ bất ngờ chạm nhau.
Khu rừng tràn đầy vẻ căng thẳng. ( tất nhiên là vì ai cũng keo nên mới thế, hihi). Những tiếng choeng chóet cứ va vào nhau, tạo nên âm thành vô cùng khó chịu. Rồi những làn khói xám xít trên trời và những cành cây bị gãy lụi là những kết quả cho một cuộc luyện tập của tiểu đội 10.

- Hây yaaaaaaa!!!!!!!!

Cả ba cùng xông vào. Họ liên tục né và đánh lại những taijutsu tưởng chừng như bình thường nhưng lại vô cùng lợi hại. Neji bay lên, xoay 5 vòng và đá liên tục những mấy cú (mà mọi người thường gọi là “ Liên Hòan Cước”). Sau đó, cậu tiếp tới những phát Jyuuken, và tiến tới những cú đấm bình thường và thêm những đòn điểm huyệt tăng tốc.

Nhưng quá rõ Neji, Temari tìm cách tránh xa, dùng cây quạt của mình di chuyển lên cao. Còn Kankurou thì tiếp tục giật dây con Karasu và sợi dây chakra. Ngón trỏ đưa lên, thì ngón cái và ngón út lại đưa xuống, sau đó lại cho ngón đeo nhẫn đưa sang qua bên phải và dùng cả bàn tay giật lên trên, rồi kéo ngang qua. Với những đường chỉ thoăn thoắt không kém phần rắc rối đó quá phức tạp và hỗn loạn, không phải bất kì người nào cũng tránh được. Nhưng đối với Neji-truyền nhân Byakugan, thì nó không phải là vấn đề. ( ??)

Neji bật lên, lộn một vòng ngọan mục, tay chỉ hai điểm, phóng xuống cắt đứt cả đám hỗn lọan, đồng thời chưởng vào Kankurou, và tay đã cầm sẵn sợi dây.

- Lợi hại lắm, Neji-kun!-Một giọng nói từ phía sau vang lên.

Neji quay đầu lại. Cậu sửng sốt khi thứ mình đang tung chưởng là một con rối với bộ mặt quạ đen. Kankurou thật thì đang ở sau lưng. Anh chàng với bộ đồ đen ngòm giản dị dùng dây quấn lại Neji, cuộc luyện tập kết thúc tại đây.

- Bao cơm nhé, Neji-kun! – Temari đáp xuống, gấp chiếc quạt lại.

- Thôi được. Thua thì phải chịu thôi!- Neji nhăn nhó, vẻ khá thất vọng khi thua cuộc.

Kankurou quấn lại con rối của mình, rồi quàng ra phía sau lưng. Song, cậu cùng Temari và Neji đi vào quán ăn gần đó và gọi món. Người chi trả không phải ai khác chính là Neji. :hehe:


Trời đã trưa. Cái ánh nắng gay gắt cháy da cháy thịt bắt đầu buông xuống. Nó ảnh hưởng không ít đến đời sống của những người dân Konoha. Trên đường chỉ còn mấy người còn bước đi. Và những cái cây cũng khác khô cả cổ.
Neji đang trên con đường đó, trở về nhà sau một buổi sáng tập luyện ( và chi tiền) mệt mỏi.

Cánh cổng Hyuga phủ mở ra. Neji bước vào, và cẩn thận khép lại, khóa rất cẩn thận. Cậu bước vào phòng của mình, và lấy ra quyển sách tiểu thuyết mà anh đang đọc dở. Không giống với Kakashi và Jiraiya, chuyên đọc tiểu thuyết tình cảm, Neji chỉ đọc những quyển mang tính triết lí hoặc có lợi trong việc làm nhiệm vụ của cậu. Nhưng với một người bận rộn như cậu thì khá là hiếm có thời gian rỗi để đọc. Nghĩ lại thì Neji cũng có tâm hồn thi sĩ lắm chứ! Dù ít nói, trầm lặng, nhưng những từ ngữ mà cậu suy nghĩ, hay nói ra đều thể hiện rõ bản lĩnh của một đội trưởng, và không kém phần triết học. Lời lẽ ngắn gọn, dễ hiểu, lại sâu sắc.

- Neji-nii-san! Anh lại đọc quyển sách này nữa ư?- Một giọng nói ở phía sau cất lên.

Neji quay đầu lại. Thì ra, Hinata bước vào lúc nào không biết. Neji mỉm cười:

- Phải! Quyển này rất hay. Sama đã đọc lần nào chưa?

- Dạ chưa! Em không thích những quyển truyện có mang tính bạo lực.-Hinata cười đáp lại.

- Ừ nhỉ, tôi quên mất là tính cách của Hinata-sama không hợp với dạng truyện này..

Hinata lúng túng:

- Ơ, nhưng mà anh đã nói thì em sẽ đọc thử.

Neji cầm quyển sách lên, đưa cho Hinata. Cậu không biết là cô bé có muốn đọc hay không, chỉ đơn giản là muốn giới thiệu quyển sách hay mà cậu đang theo dõi.
Hinata cũng cầm quyển sách lên, sà vào bên cạnh Neji. Hương thơm dịu dàng của cô bé làm Neji cũng cảm thấy hơi ngượng. Một vẻ đẹp thầm kín, bí ẩn của cô bé mà không phải ai cũng có thể cưỡng lại , kể cả một người lạnh lùng vô cảm như Neji.

- Quyển này hay quá, Neji-nii-san! Anh đọc xong chưa, cho em mượn nhé!-Hinata reo lên sau khi lật qua vài trang sách.- Không ngờ những quyển sách như thế này lại có thể mang lại cho người đọc cảm xúc tuyệt đến thế ngay từ đầu. Anh chọn sách hay quá!

Neji gật đầu ngay. Hinata cười mỉm. Nụ cười của cô thật đáng yêu làm sao. Ước sao nụ cười ấy mãi mãi nở trên khuôn mặt đáng yêu hiền lành này của Hinata.

Hinata bước ra ngoài. Trên tay cô là quyển sách vừa mượn được của Neji. Đây cũng là lần đầu cô mượn được thứ gì đó của Neji, người anh họ lạnh lùng tài ba của mình.

Neji nằm phịch xuống chiếc giường của mình. Anh nhắm mắt lại và nghĩ ngợi một điều gì đó mà chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Anh cũng đã quá mệt mỏi với những đợt tập luyện gay gắt của Temari. Cô quá khắt khe và trọng chuyện thắng thua, và cũng đã vô tính đẩy đồng đội mình bị áp lực. Đó gần như cũng là một trong những cách giáo dục gay gắt và nghiêm khắc của Suna.

“ Lại cảm giác này. Lại cái cảm giác dễ chịu này. Chuyện gì đang xảy ra thế? Nơi này là... Muôn loài hoa, hương thơm...dễ chịu quá...

- Neji-kun! Ta lại gặp nhau rồi nhỉ!-Cô gái có khuôn mặt hệt Hinata cất giọng.

Neji nhìn quanh. Đây lại là cánh đồng cỏ mà lúc cậu nằm cạnh Hinata dưới gốc đào, ngủ quên đã mơ thấy. Cánh đồng bát ngát là muôn loài hoa cỏ lạ.

- Cô là Hyuga Hotaru?

- Phải! – Cô gái đáp.

Neji nhìn thẳng vào đối mắt trắng hiền lành nhưng lại tóat lên một vẻ tự tin, mạnh mẽ mà không phải bất kì ai cũng có. Một ánh mắt ẩn chưa một sức mạnh vô tận và ánh lên một cái gì đó sáng lóe. Tuy rất giống Hinata về ngọai hình và khuôn mặt, nhưng đôi mắt trắng cà của cô bé ấy lại có vẻ gì khác lạ. Chưa bao giờ thấy một đôi mắt nào kì lạ như thế. Nó đáng yêu, nhưng cũng không kém phần đáng sợ, khi nhìn thẳng vào kẻ đối diện.

- Vậy, cô gặp tôi có chuyện gì sao?-Neji hỏi.

- Đúng. Chỉ đơn giản là dự báo thôi.

Neji ngơ ra. Cô gái tiếp tục nói:

- Một cơn bão sẽ ập đến mang người ngươi yêu quí nhất đi. Nếu ngươi không nhận ra thì có thể ngươi sẽ đánh mất tất cả.

Neji cắc cớ:

- Người tôi yêu quí nhất?

- Phải, có thể đó là bạn thân của ngươi, hay là người thân của ngươi. – Cô gái giải thích.

Neji bối rối, đưa tay lên vuốt mái tóc:

- Tenten? Hinata-sama?

- Ngươi vẫn chưa ngộ ra sao?

Neji lắc đầu miễn cưỡng. Hotaru chau mày lại.

- Ta không biết! Nhưng ngươi phải cẩn thận đấy, ta chỉ nói thế thôi. Bản thân ngươi tự hiểu ra đi.

Chúng ta sẽ còn gặp nhau dài dài đấy. Và khi ngươi hiểu ra được, lúc đó, ngươi sẽ dấn thân vào một cuộc chiến ninja, và dẫn đến bình minh. Lúc đó sẽ là bước ngoặt thay đổi của một shinobi, một ngày mới của ninja lại bắt đầu.

Nhớ kĩ đấy, Neji.”

Neji bừng tỉnh. Mồ hôi tuôn ra như tắm. Cậu chợt thấy rất sợ, sợ chuyện gì đó sẽ xảy ra với người mà cậu yêu quí nhất, mà bản thân anh cũng chưa biết người đó là ai. Nhưng nếu như chuyện gì đó mà xảy ra với người đó thật thì anh sẽ là người đau khổ nhất.
Một cơn bão của ninja lại sắp tới nữa sao?

End chap 15.
Thanks for reading.

Chap 14

A/N: Chap này mềnh chỉ trích Sakura dữ quá. >”<
Chap 14: Hoa tuyết

Đêm vũ hội mùa xuân của ngày đầu năm mới dành cho các shinobi đã qua. ( Ten Ten và Neji chắc cũng phải tê cả chân, hehe)

Trời đã sáng. Ánh nắng xuyên qua các khe cửa, dẫn đến đôi mắt đang nhắm nghiền trông đến hiền lành của Hinata. Do quá mệt mỏi sau cái đêm hôm qua, vì với tư cách là người thừa kế của gia tộc thì chắc chắn cô phải tiếp cũng khá nhiều khách quí từ nhiều làng đến tham dự.

Nhưng còn Neji, cậu đã rời khỏi nhà, đến khu trọ của Temari và Kankurou để tiếp tục bàn công việc.

Đường phố hôm nay vắng lặng và yên tĩnh lạ thường. Mọi vật vẫn chưa tỉnh dậy sau giấc mộng đẹp của hôm nay. Nhưng có lẽ, phải chăng đó cũng là một cơn ác mộng?

Ác mộng của các shinobi.
------------------------------------
Ở văn phòng Hokage, vẫn cái vẻ tĩnh lặng đó, nhưng lại mang tiếng nấc của ai vọng ra.

- Tsunade-sensei, Kakashi-sensei thế nào rồi ạ? Em muốn thăm sensei…-Giọng một cô gái cất lên nghẹn ngào.

Lại một giọng nói khác củ cô gái trẻ khác, chen ngang giữa câu nói của cô gái kia:

- Sakura-chan, không được đâu! Kakashi-sempai vẫn đang trong giai đoạn hồi phục, chưa thể gặp ai.

- Nhưng Shizune-san! Em cũng là một ninja y thuật! Tại sao em lại không thể vào?

Tsunade gắt, đập mạnh xuống bàn:

- Có im không thì bảo!!!!!? Ta biết là em rất lo lắng, nhưng mà nếu em cứ nài nỉ thì ta sẽ tống em ra khỏi đây, Sakura-chan!!

Sakura hơi tái mặt vì sợ. Trước giờ cô chưa bao giờ thấy tsuande nghiêm túc và giận dữ thế kia. Không quá khó để hiểu rõ có chuyện gì hệ trọng đang xảy ra.

- Tsu..Tsunade-sensei…

Tsunade lắc đầu và nhìn Sakura bằng một ánh mắt giận dỗi. Sakura nắm chặt tay lại. Sự im lặng của sensei cô cũng đủ đề cô hiểu và lủi thủi đi ra ngoài. Đợi khi Sakura đã đi khuất, Shizune mới gặng hỏi:

- Tsunade-sama, em nhớ là Kakashi-sempai chỉ trúng ảo thuật,
nhưng tại sao lại bị thương nặng đến thế?

- Ngươi không nhớ sao, Shizune-chan? Không phải là loại genjutsu bình thường, vì nó chính là Mangekyou.

- Nhưng Mangekyou là jutsu riêng của Konoha mà, tại sao Suna lại có loại nhẫn thuật này? Mà thậm chí em cũng bị trúng, nhưng tại sao vết thương lại không nặng như Kakashi-sempai?

Tsunade, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng:

- Đơn giản thôi, tên đó, Shitaino, là một trong những bản thể thí nghiệm của Akatsuki, nên có được đôi mắt của Uchiha tộc. Nhưng em là ninja y thuật, nên khi trúng đòn, tự các chất trị thương trong cơ thể sẽ tự làm lành. Và em cũng không bị thương nặng như Kakashi ngay từ ban đầu.

- Vậy…

- Chỉ còn cách đợi thôi, chứ ta cũng không chắc là Kakashi có thể qua khỏi.

-----------------------------------------
Sakura đi trên con đường làng, nước mắt cứ chực rơi, nhưng nó đang đợi cái gì đó mà không chịu rơi. Cô rất nhớ Naruto và Sasuke, một mặc cũng rất lo cho Kakashi. Tại sao số phận của cô lại đau khổ thế khi được đưa vào tiểu đội 7. Nếu như cô có thể lọt vào tiểu đội 8 của Ino, để suốt ngày tranh cãi với Shikamaru, Ino và Chouji, hay là tiểu đội 10 để cùng với Kiba, Shino hay Hinata tập luyện hằng ngày dù họ có xem thường đến mấy. Hay thậm chí là cả tiểu đội 13 để suốt ngày phải nghe Lee lải nhải những chuyện trên trời, ngắm nhìn Neji và Tenten tập luyện từ xa và bị họ lờ đi vì cô còn yếu ớt quá. Tuy rằng nơi đó không có những người mà cô mong muốn được cùng đội, nhưng ít ra thì cô cũng không phải lúc nào cũng phải khóc, phải đứng nhìn đồng đội chiến đấu mà khhông thể cùng hợp tác.

Cho dù cô rất cừ, rất giỏi về điều khiển chakra, nhưng cô không có can đảm để tham gia cùng chiến đấu. Nhìn những kunoichi trong làng, cô cũng cảm thấy xấu hổ. Hinata mạnh mẽ kiên cường, lại tự tạo ra ninjutsu riêng, Ino thông minh nhạy cảm, là nữ ninja mạnh nhất trong lớp, hay là Ten Ten vui vẻ hoạt bát, lúc nào cũng có thể cùng Neji tác chiến một cách hoàn hảo, mà cũng chính vì thế mà đã bao lần hai người được Hokage giao nhiệm vụ riêng. Tại sao cô không thể như họ? Lúc nào cô cũng chỉ biết khóc.

Cánh hoa anh đào vẫn rạng rỡ như những mùa xuân nào, nhưng nó có thể tàn lụi bất cứ lúc nào nó muốn.
Bỗng, từ phía sau, một giọng nói quen thuộc cất lên:

- Sakura-chan!!

- I...Ino –chan?-Sakura ngạc nhiên.

Ino chạy tới, vẻ mặt vẫn còn gật gù buồn ngủ, không tỉnh táo. Nhưng cô vẫn có thể nhận ra vẻ bất thường của Sakura:

- Sao thế, Sakura-chan? Lại khóc à?

Sakura chối, vẻ lúng túng:

- Đâu...đâu nào! Chỉ là...bụi bay vào mắt thôi!

Ino nghi ngờ:

- Thật sao? Nếu có gì thì cứ tâm sự với tớ đi, sao mà cứ giấu hoài...Cậu còn xem tớ là bạn không đấy?

- Không, thật mà! Mà sao giờ này cậu lại ở đây?

- À, hôm nay tớ có hẹn với Shikamaru và Chouji đi luyện tập! Còn cậu?-Ino trả lời.

Sakura, mặt hơi mang mác buồn:

- Tớ ghé qua văn phòng Hokage.

- Thế tình hình của Kakashi-sensei sao rồi?-Ino nghiêng đầu qua một bên.

- Không biết nữa! Nhưng mà rất nặng. Đã hơn một tuần chưa tỉnh lại.

- Ôi chao, thế thì nặng lắm đây...-Ino gấp gáp, chạy đi-Ối, tớ trễ nữa rồi! Thôi, tớ đi thôi!!

Sakura vẫy tay chào tạm biệt người bạn. Chực nước mắt cô bắt đầu rơi ra lã chã. Cô không thể kềm được nước mắt. Không thể nào kềm được. Tại sao cô lại yếu đuối đên vậy? Tại sao??

Trời đã sáng. Tất cả mọi người đều đã tỉnh dậy, bắt tay vào công việc. Các shinobi phần đang tập luyện, phần thì đang trên đường làm nhiệm vụ. Nhóm còn lại thì làm những công việc cá nhân.

Hinata đang đi mua những gói trà cho cha cô. Ông là một người rất thích trà, đặc biệt là do Hinata pha. Nhưng ông cũng là một người đặc biệt nghiêm khắc, không thể nào chọn tùy tiện bất kì lọai trà nào.
Đang đi trên đường, bỗng cô gặp Sakura, vẫn đang dạo qua các con phố, vẻ mặt buồn thảm, trên mi vẫn còn dính những vết nhờn do nước mắt gây nên. Cô liền gọi:

- Sakura-chan!!

Sakura quay đầu lại:

- Hinata-chan?

- Ừ! Cậu đang đi đâu thế, Sakura-chan?

Sakura trả lời, giọng có chút gì đó khác hẳn bình thường, mà chính xác hơn là khàn hẳn:

- Tớ đang về nhà..

- Vậy à? Mắt cậu sưng cả rồi kìa!

Sakura cười hiền. Cô nói:

- Hinata-chan! Hay là... tớ muốn tâm sự chút với cậu.

Hinata gật đầu.
Cả hai cùng ngồi dưới một gốc cây anh đào. Từng cánh hoa nhẹ rơi như làn gió thổi qua, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp như tình bạn thiêng liêng.

- Thế cậu muốn nói gì, Sakura-chan?-Hinata ngó qua phía Sakura.

- Cậu nghĩ sao về tiểu đội của cậu và Neji-san?

Hinata mỉm cười, vẻ rất vui khi có người hỏi tới:

- Tiểu đội ấy hả? Kiba và Shino rất tốt, họ rất quan tâm đến tớ, còn là những người thẳng thắng tốt bụng nữa! Còn Kurenai-sensei là một người thầy phụ trách tuyệt vời! Chúng tớ thì không thể nào không có xích mích, nhưng quả thật, họ là những người đồng đội tuyệt nhất. Neji-nii-san thì..- Hinata hơi dịu giọng lại – anh ấy rất tốt, luôn quan tâm và chăm sóc tớ. Nếu được cùng tiểu đội với Oniisan thì không còn gì bằng, vì Neji-san rất thông minh, bản lĩnh…

( Neji, đang ở nhà của Temari và Kankurou thì hắt hơi một cái rõ dài.)

Sakura thở dài:

- Trông cậu vui khi nói về họ nhỉ! Còn tớ, lần lượt từng người đồng đội bỏ đi, chỉ còn lại một mình tớ.

- Sasuke-kun sẽ trở về! Kakashi-sensei sẽ qua khỏi mà!-Hinata ngắt lời.-Tớ tin chắc như vậy mà… Vả lại, Naruto-kun chỉ là cùng Jiraiya-sama dạy…

Sakura nhìn thẳng vào đôi mắt trắng của Hinata, vẻ nửa vui nửa buồn, ánh măt gợi cảm với cái vẻ buồn thăm thẳm:

- Cậu quả là một đóa hoa tuyết mạnh mẽ, có thể tồn tại ở cả mùa đông lẫn mùa hạ. Còn tớ mãi chỉ là đóa anh đào nhỏ bé. Nếu có thể hi sinh vì đồng đội thì tớ cũng sẽ làm, nhưng lúc nào họ cũng bảo vệ tớ…

- Không đâu, Sakura-chan! Bất kì shinobi nào cũng có số phận riêng, nhưng họ có thể thay đổi nó mà! Naruto-kun đã nói như thế, nên mình cũng tin vào nó.

- Cậu thật rất yêu quí Naruto sao?

Hinata đỏ mặt:

- Ơ…Sao cậu biết?

- Cậu luôn theo dõi Naruto-kun từ xa mà! Sasuke-kun cũng từng nói với tớ về điều đó.

Hinata cười phì, má ửng hồng. Sakura ngước mặt lên bầu trời. Hôm nay bầu trời Konoha trong xanh và mát mẻ lạ thường.

- Tớ luôn mong mình là một đóa hoa tuyết như cậu đấy! Tớ cũng tin rằng một ngày nào đó không xa, nhất định, tớ và Naruto-kun sẽ mang Sasuke-kun về, và tiểu đội 7 sẽ lại như trước kia.

Hinata mỉm cười, và nằm thả hồn xuống gốc cây hoa anh đào. Tuy không phải là thành viên của tiểu đội 7, nhưng mặt nào đó thì cô cũng rất mong là Naruto và Sasuke sẽ trở về.
Cây hoa tuyết và cây anhd đào, có thể trở thành bạn của nhau chứ? Chúng đều là những loài hoa đẹp, mạnh mẽ với sức sống mãnh liệt vô cùng…

End chap 14.
Thanks for reading.

Haizzzz, sửa tới 4h sáng lun. Chẹp, lần đầu chăm chỉ ế =”=

Chap 13

Chap 13: Vũ hội

Ten Ten khẽ dựa lưng lên chiếc ghế đá trước sân nhà và nhìn lên cành cây hoa anh đào. Mùa xuân, nên hoa nở rộ. Sắc đẹp của nó vượt trội tất cả những loài hoa khác, bởi vẻ mãnh liệt đầy sức sống của nó. Nó rất tự tin để khoe vẻ đẹp giản dị của nó trước vạn vật, dù vẻ đẹp của nó chỉ là một màu hồng.

Tenten có lẽ cũng vậy. Cô là một kunoichi mạnh mẽ, tự tin, và luôn tin tưởng rằng: Kunoichi cũng có thể làm được như ninja nam. Cô có thể thay đổi chính bản thân cô, nhưng lại không thể thay đổi được người mà cô quan tâm nhất – Neji. Cô là hoa anh đào, và Neji chính là những chiếc lá đó. Khi hoa nở thì là không còn, và khi cô cần Neji nhất thì cậu lại không bên cạnh cô.

Đôi lúc, Ten Ten tự nghĩ thầm, tại sao cô không phải là một bông hoa giấy, đơn giản, bình thường và giản dị. Chỉ thế, chỉ cần được bên cạnh lá, thế là đủ. ( ??)

- “ Sao mình lại ngốc như thế chứ? Tại sao mình lại chỉ có thể là một đóa anh đào không bao giờ sánh nổi với hoa giấy? Hoa giấy có gì hơn hoa anh đào cơ chứ? Nó chỉ là một bông hoa bình thường, nhưng mình luôn muốn là nó.”-Ten Ten nghĩ thầm, rồi tự trút giận vào chiếc ghế đá bằng những cú đấm vô vị.

Bỗng nhiên, một tiếng nói từ phía sau cất lên:

- Ten Ten-san!!

Ten Ten quay lại. Ra , giọng nói đó là của Sakura, cô gái với mái tóc hồng nhạt, đôi mắt màu xanh ngọc bích, mũi cao, da trắng nõn nà như da em bé. Cô học trò thông minh mạnh mẽ nhưng rất dễ rơi nươc mắt của Tsunade.

- Có chuyện gì không, Sakura-san?

- Àh không, chỉ là tối nay tổ chức vũ hội, nên định rủ cậu đi mua váy thôi.

Ten Ten ngạc nhiên:

- Vũ hội? Sao không ai nói với tớ?

- Ủa, cậu không nhớ à? Lễ đầu năm đó! Hôm nay là ngày đầu năm mà!

Ten Ten giờ mới chực nhớ. Hôm nay là vũ hội, mà vẫn chưa có bạn nhảy.

- Thế cậu có bạn nhảy chưa, Ten Ten?-Sakura hỏi.

Ten Ten đáp lại với vẻ hơi buồn:

- Chưa! Không biết là tối nay mình có tham dự không ấy chứ! Còn cậu?

- À, tớ nhảy cùng Lee! Cậu ta nài quá mà!

Ten Ten bật cười:

- Hihi, Lee ấy hả!? Cậu ta nhảy thì...

Sakura tiếp ngay:

- Đó là chưa nói tới đôi lông mày rậm, thân hình dẻo như rắn.

- Thế mà cậu cũng nhận lời à?

- Tất nhiên, thì ngòai cậu ấy ra, đâu có ai mời tớ!

Ten Ten và Sakura cùng cười ngặt nghẽo, liên tục nhắc tới những thói xấu của Lee. (Sak: Để Kazano nhắc ké với, có nguyên bài bình phẩm về Lee luôn đây này :kekek:)
Ten Ten chợt nhớ tới tên Sakura. Tên cậu ấy nghĩa là hoa anh đào, mà tính cách của cậu cũng rất giống. Nếu như thế, có nghĩa, Ten Ten vẫn chưa phải là một đóa hoa đào thật sự. Nghĩa là cô vẫn còn cơ hội chọn lòai hoa khác. Và có thể đó là một loài hoa của trời ( Ten Ten).
Cô mỉm cười, mà không ai có thể hiểu là cô đang nghĩ gì.

Sau hai giờ dạo qua những cửa hàng quần áo, Sakura và Tenten chọn cho mình những bộ váy dạ tiệc thật đẹp. Tenten thì thích màu xanh, nên chiếc váy của cô có một màu xanh da trời nổi bật. Còn Sakura, vẫn như thường lệ, một bộ đầm màu hồng phấn như mái tóc cô.

Chiều. Sakura đã về nhà. Ten Ten một mình dạo qua các con phố, chỉ đơn giản là để ngắm nhìn nó. Bất chợt, đang đi trên đường, cô gặp Neji. Cô mỉm cười:

- Neji-kun! Chào cậu!

- Ừ, chào. Cậu làm gì thế?-Neji lạnh lùng đáp lại.

Ten Ten trả lời, thái độ lạnh lùng không kém, chỉ để che dấu những gì mình đang suy nghĩ khỏi đôi mắt trắng tím ngọc ngà ấy:

- Đi dạo. Không được à?

- Có chuyện gì sao?

Quả nhiên như dự đóan, Neji đóan ra được ngay vẻ bất thường khi Ten Ten trả lời theo cái kiểu ấy. Cô cố nói tránh:

- Thế...tối nay cậu có đến vũ hội không?

- Có! Bị nhà Hyuga buộc phải đi mà!

Ten Ten hỏi tiếp:

- Thế, cậu có bạn nhảy chứ?

- Chưa! Tớ đang định mời Hinata-sama.

Không ngờ, câu trả lời của Neji một lần nữa lại kích động con tim bé nhỏ của Ten Ten ( sama mà không có bạn nhảy là quê lắm, chứ không phải...như mọi người nghĩ.). Neji lại nói tiếp:

- Nhưng Hinata-sama đổi bạn nhảy là Shino-kun rồi. Cậu hỏi chi thế?

Ten ten ấp úng, mặt đỏ bùng:

- Vậy, nếu...nếu đựơc... Cậu làm bạn nhảy cho tớ nhé!

- Được thôi! Bây giờ tớ phải qua nhà trọ của Temari-san và Kankurou-san thôi, Tạm biệt.

Ten Ten mừng rỡ, nhảy lên. ( như con kanguru)

-“ Tuyệt thật! Cuối cùng cũng có bạn nhảy, lại là cậu ấy nữa chứ, heeh!!” Chợt, cô dừng lại-“Mà Neji-kun có biết nhảy không nhỉ?? Suốt mười năm qua, lần nào Neji cũng tham gia, nhưng cứ ngồi yên một chỗ...”

--------------------------------------
- Tsunade-sensei, Kakashi-sensei vẫn chưa tỉnh ạ? – Sakura hỏi, vẻ buồn rầu, lông mày chũng xuống, co lại.

Tsunade lắc đầu, vẻ hơi thất vọng:

- Ta cũng không biết... Hơn một tuần rồi mà vẫn chưa thể hồi phục... Có lẽ... khó qua khỏi...

- Khhông thể thế! Tsunade-sensei!! Sensei hãy giúp cho Kakashi-sensei! Con xin sensei đó...- Bỗng, một giọt nước mắt lăn trên má của Sakura.

Tsunade vuốt lên mái tóc hồng của Sakura, từ tốn:

- Ta sẽ cố hết sức. Con đừng lo, Kakashi rất mạnh, nhất định sẽ qua khỏi. Mít ướt quá, sao làm kunoichi chứ!?

- Sensei...Hức hức...Con đã mất Sasuke-kun, Naruto-kun không còn ở đây, bây giờ mà cả Kakashi-sensei cũng đi thì...

Sakura khóc ngon lành trong phòng Hokage. Cô không hề quan tâm là gần đó có bất kì ai, chỉ muốn khóc cho giải tỏa cơn đau.
Thật thì chưa có kunoichi cùng tuổi nào như cô phải chịu biết bao cơn đau ập đến, dù mỗi người đều có một nỗi đau riêng. ( Nhất là Hinata-sama đó!!)
---------------------------------------
Tối. Tất cả các shinobi của Konoha có mặt đầy đủ cả. Mọi người ai cũng đều rất nổi bật với những trang phục khác nhau. Ino thì cột tóc cao lên, kẹp thêm một chiếc nơ rất ngộ nghĩnh, và cùng với bộ váy màu vàng nhạt. Sakura đôi mắt vẫn thẫm buồn, nhưng vẫn rất xinh xắn với chiếc váy hồng phấn cùng Tenten mua lúc sáng. Hinata thì vẫn mái tóc xanh xõa dài, cùng chiếc đầm dài hơn gối màu xanh biển. Riêng Tenten là nổi bật nhất với chiếc váy màu đen, mái tóc bím hai bên, và… một cây chùy nhỏ giấu torng cuộn ấn thư. (Đố biết để làm gì đấy :haha:)

- Ah, Neji-nii-san!-Hinata gọi, vẻ hớn hở.

- Hinata-sama? Có chuyện gì không?-Neji quay mặt lại.

Hinata chạy đến gần Neji, mặt tươi thấy rõ. Cô bé đan tay vào nhau, mặt đỏ ửng, cười:

- Không ngờ anh cũng đến đây, Onii-san! Thế anh có bạn nhảy chưa?

- Ten Ten là bạn nhảy của tôi.

Hinata cắc cớ:

- Có chuyện gì ạ?

- Không, không có gì.

Hinata nhìn chằm chằm vào Neji với vẻ khó hiểu. nhưng mãi thấy anh không trả lời nên cũng đi. Neji nhìn dáo dác xung quanh để tìm Tenten, nhưng mãi chẳng thấy đâu.

Chợt, một tiếng nói ở sau lưng cất lên, làm cậu hơi giật:

- Neji-kun! Sao vẫn chưa vào?

Neji quay đầu nhìn lại. Ra là Ino. Hôm nay cô trông xinh ra phết ấy chứ, không như lần thi Chuunin. Ino cười mỉm chi, dễ thương vô cùng:

- Hì hì, hôm nay trông tớ đẹp hơn chứ?

Neji nhăn mặt, cau có:

- Không!

- Hỏi chơi thôi, làm gì mà nhăn thế, Neji-kun! Thế có bạn nhảy chưa?-Ino mỉm cười, nhưng gân xanh vẫn hiện rõ trên trán. (nguy đây)


- Rồi! Ten Ten. Thế thì sao?

Ino lại cười, nham hiểm:

- Vậy mà cứ tưởng một người vô tâm như cậu sẽ lại như những năm trước, đi một mình do bị Hokage-sama ép buộc chứ, hê hê.

Vô tâm? Lại nữa sao? Bao giờ? Sao ai cũng nói thế hết?
Ino đi vào hội trường. Vẻ vô cùng bình thản. Trong khi Neji vẫn còn bàng hòang trước câu nói y hệt của Temari trước kia.
Lúc sau, cậu cũng tiến vào hội trường. Biết bao đông đảo người, hơn 5/6 là shinobi của Konoha, còn lại cũng chỉ là các khách mời. Không có lấy một người dân thường nào.
Từ phía đằng sau, một cái vỗ vai mạnh làm Neji chóang váng:

- Không ngờ gặp cậu ở đây, Neji-kun!

Neji quay mặt lại để biết được kẻ đã làm cậu suýt ngã đấy. Ra là Temari, bên cạnh là Kankurou. Hai người ăn mặc lộng lẫy, nổi bật hơn bất kì người nào cậu từng thấy. Đặc biệt là Temari, cô mặc bộ váy màu trắng, nhưng bên trong vẫn là bộ áo lưới ninja. Neji ngạc nhiên:

- Sao hai cậu... cũng ở đây?

- Lí do đơn giản thôi, chúng tôi là khách mời! Còn cậu mới là lạ đó! Những nơi thế này mà cậu cũng tới!

- Thì tôi thuộc tộc Hyuga mà, tất nhiên là phải có mặt ở đây.

Kankurou, với một bộ vest đen, không còn cái mặt nạ đáng sợ tai chuột, nói:

- Thế thì bạn nhảy là ai?

- Ten Ten! Còn hai người? – Neji trả lời.

Temari ngượng ngùng, đáp:

- Là...Shikamaru-kun! Cậu ta mời tôi đấy.

Kankurou cười thầm, hí hửng:

- “ Vậy sao!? Là nee-san chủ động mời ấy chứ, hêh!”

Neji và hai người đồng đội cùng tiến sâu vào hội trường. Họ cùng những người bạn nhảy của mình hòa vào điệu nhạc. Nhưng Neji và Ten Ten thì vẫn đang tìm kiếm lẫn nhau, do nơi này quá nghẹt, và vô cùng rộng. (Mà thực chất thì Neji không muốn tìm thấy Ten Ten chút nào.)

- Cuối cùng thì cũng tìm được cậu rồi. – Ten Ten reo lên khi thấy Neji.

Cô chạy lại bên Neji, mặt tươi như hoa. Nhưng về phía Neji thì cậu lại đang nhăn nhó vì vốn dĩ cậu không muốn tìm thấy cô chút nào.
Ten Ten lại nói tiếp:

- Cùng nhảy nhé, Neji-kun!?

- Thôi được.

Rồi cả hai cùng hòa vào điệu nhảy, như...cuộc thi đạp chân. Ten Ten thì tức giận vì cậu đến trễ, đã vậy còn có thái độ bực dọc. Còn Neji thì do không biết nhảy nên...cứ đạp phải chân cô bạn.
Không có cặp nhảy nào đáng yêu như thế đâu!! (♥~♥)

End chap 13.
Thanks for reading.

Chap 12

Chap 12: Chiến đấu

Yên tĩnh. Trời đã khuya, và những ngọn đèn đường cũng bắt đầu thắp sáng. Những ngôi nhà xây bằng đá, gạch cổ kính đều đã then chốt rất cẩn thận. Tại ngôi làng Suna này, tất cả mọi thứ đều rất đáng sợ, đặc biệt là đ6ói với những người dân thường không biết cách tự vệ.

Từ phía bìa rừng hay những nơi cạnh biên giới, những tiếng shuriken va vào nhau chen chét đến chói tai. Tại ngôi làng nhiều cạm bẫy của kẻ thù này, một động thái sơ ý nhỏ cũng có thể làm xảy ra án mạng. Suna – Phong quốc có thể xem như là một địa ngục đáng sợ nhất trong Ngũ Đại quốc.


Vâng lệnh Tsunade-sama, Shizune và Kakashi men ra ngoài bài rừng của Suna. Họ lóng ngóng nhìn xung quanh, và rút sẵn kunai ra trong thế phòng bị. Họ đang chờ đợi điều gì? Một trận chiến chăng?

- Tới rồi hả, Konoha shinobi?- Một giọng nói thều thào cất lên từ trong những bụi rậm của cánh rừng.

Shizune hơi giật mình. Cô quay đầu lại, hướng về phía người đàn ông lom khon, trả lời:

- Chúng tôi chờ ông đã lâu rồi.

- Vậy sao? Thế khi nào lấy mạng ta?-Người đàn ôn lại nói tiếp với một giọng the thé và khản đặc.

Kakashi rút nhanh năm chiếc kunai trong túi, ném về phái người đàn ông, và hét lên:

- Ngay bây giờ!!

Người đàn ông có vẻ hấp hối ấy lại có thể tránh đòn bằng một động tác lách người nhẹ tênh và nhanh chóng. Được thế, Kakashiđáp lên một cành cây và niệm chú ấn với đôi tay nhanh thoăn thoắt.

Katon, Goukakyuu no jutsu!!!

Anh mở khăn che mặt rồi thổi từ trong miệng một quả cầu lửa không lồ sáng chói lòa thiêu rụi tất cả mọi thứ mà đó đi ngang qua. Nhưng lạ thay, người đàn ông không hề nao núng, àm chỉ nhoẻn cười. Một nụ cười nham hiểm.

Niệm.

Suiton, Goukakyuu no jutsu!!!

Đáp lại quả cầu lửa của Kakashi là một quả cầu nước, sức công phá ngang bằng. Quá đỗi ngạc nhiên, Shizune trơ mắt ra nhìn, vì đây vốn là chiêu thức chỉ hệ Hỏa mới làm được. Kakashi chạy tới, giở các nắm đấm của mình ra, rồi liên tục những cú đá, và các taijutsu khác. Lợi dụng cơ hội người đàn ông phải dỡ những taijutsu của Kakashi, Shizune thổi một làn khí độc của mình ra. Đồng thời, cô hét lên:

- Kakashi-sempai!!! Tránh sang một bên!!

Dokugasu no jutsu!!!

Một luồng khí tím ngắt từ miệng của Shizune phun ra, làm cây cối gần đó héo rũ. Nhưng người đàn ông, không hề di chuyển vẫn không sao. Kakashi kinh ngạc, la lớn:

- Cái gì?? Không thể thế!!

Shizune cũng không thóat khỏi sự ngạc nhiên. Cô nhảy cao lên, phóng hàng trăm cây kim tẩm độc. Người đàn ông, với một tốc độ phi thường, lách qua từng ngọn cây, đỡ những chiếc kim tẩm độc một cách phi thường. Kakashi và Shizune cùng xông lên, đối diện với người đàn ông trước mặt. Nhưng họ đã phạm một sai lầm rất lớn khi nhìn vào đôi mắt của ông ta.

Genrokugan!!!

Bỗng chốc, cả hai lọt vào đôi mắt đáng sợ của tên Jounin già lọm khọm, nhưng sức đánh không thua kém bất kì Jounin trẻ tuổi nào.

- “ Cái…cái gì??? Chuyện gì thế này?”

Khoảng không gian tối tăm. Thứ mà Kakashi có thể thấy là những đốm sáng do kunai lóe lên, đâm vào người anh. Máu… cảm giác như máu đang tuôn ra trong cơ thể. Một chiếc.. hai chiếc… một vạn chiếc.. Khắp cả người. Đau đớn và kinh hãi, Kakashi chỉ mong được chết ngay lúc này.

Không khác gì Mangekyou Sharingan của Itachi.

Shizune cũng không khá hơn, khi cảnh cô phải chịu là cả tỉ chiếc kim tẩm độc, làm tê liệt cả thân thể. Nhưng liên tục, những dòng chảy chakra của cô đả kích lại lượng kim ảo trong người.

Kakashi cố gắng dồn chakra, không để chạy lên não. Khó khăn lắm, anh mới có thể niệm được ấn chú.

K...Kai!!!
Đôi mắt Sharingan từ này đến giờ nhắm nghiền, bây giờ mới mở to. Cảm giác đau đớn đã giảm đi, dù bên trong thì nội tạng bị thủng khá nhiều chỗ. Nhưng cảnh tượng trước mắt, một màn ảo thuật khác, khiến bất kì shinobi nào cũng phải thét lên vì sợ. Và để đối mặt với sợ hãi thì...Kakashi rút chiếc kunai trong túi ra. Người đàn ông nói với giọng khinh bỉ:

- Hê, không làm gì được ta đâu!

Kakashi cười lại, khuôn mặt tóat lên vẻ đau đớn tột độ, nhưng ẩn chứa đầy sự tự tin:

- Ai bảo thế!?

“Phập!!”
Kakashi đâm thẳng vào chân mình, không chút do dự. Nỗi đau bỗng chốc giảm dần, dù chân bị thương nhưng vẫn đủ sức để tiếp tục trận đấu.

Kakashi đến gần Shizune, truyền chakra. Tinh thần cô dần ổn định lại. Tòan thân ê cả lên, không thể động đậy nổi.

Người đàn ông ấy giơ cuộn ấn chú, niệm thuật, cắn vào tay cho rỉ máu.

Kuchiyose no jutsu!!!

Bỗng chốc, năm bảy con quái vật to lớn với hình thù quái lạ xuất hiện. Chúng to đến nỗi chiếm diện tích gần bằng cả khu rừng.

Một con trong số đó phóng ra hàng nghìn mũi kim châm từ trong miệng của nó. Kakashi và Shizune thay nhau tránh. Cả người họ vẫn còn ê ẩm sau jutsu ban nãy, và muốn hoạt động nhanh nhẹn ngay lúc này quả là một chuyện khó khăn.

Shizune rút từ trong túi ra những sợi chỉ mmảnh nhưng vô cùng sắc bén và chắc chắn. Cô di chuyển qua hết các ngọn cây gần đó, và giăng lên thành những vòng tròng cố định. Xong, cô mở quyển ấn thư và cắn mạnh vào tay.

Kuchiyose no jutsu!!! Katsuyu!!

Một con ốc sên to đùng với những sọc màu xanh trên người. Nó hít một hơi dài, rồi thở ra là những khối độc màu xám xịt lên người của bọn quái thú. Shizune đứng tren người nó, cũng dùng jutsu ban nãy để hào lẫn chất độc của mình vào.

- Kakashi-sempai!! Xử lí người đàn ông đó đi! Để tất cả những con quái vật này cho tôi!!-Shizune nói lớn, và vẻ mặt cô nghiêm nghị hơn chừng nào hết. Hai chân cô khụy xuống, và chuẩn bị niệm chú cho jutsu tiếp theo.

Kakashi, như đã hiểu ý, đưa hai ngón tay ra trước, đáp:

- Được!! Cứ giao cho tôi!!

Kakashi bật lên cành cây cổ thụ cao nhất, phóng liền tới mấy mũi kunai, và niệm tiếp chú Shuriken KageBunshin. Lợi dụng lúc người Jounin già lo đối phó với những ngọn kunai, anh bật ngược lộn một vòng ngoạn mục rồi tập trung chakra hệ Lôi của mình vào lòng bàn tay.

Chidori!!!

Anh thả người, lao thẳng về phía ông già ấy. Ánh sáng nhấp nháy trong đêm tối làm lão bị chói, nheo mắt lại.

- Cái...Cái gì??-Ông ta tái mặt.

Kakashi xông thẳng vào, luồng điện chakra trên tay làm tan chảy lớp thịt trên người của ông già. Từng giọt máu nhiễu xuống. Nhưng bỗng dưng nó tan biến nhanh chóng.

Quả là không hề đơn giản.

Đội trưởng tiểu đội 7-Kakashi, kinh ngạc:

- Ka...Kamawiri?

- Đúng thế, Kakashi, ninja sao chép!

Shizune ngộ ra điều gì đó, la lớn:

- Kakashi-sempai!!! Cẩn thận!!!

“ Phập”
Một nhát dao đâm xuyên qua người Kakashi. Anh không màng đến việc tránh mà hứng trọn con dao.

Người đàn ông ngạc nhiên:

- Ngươi làm gì thế??

Kakashi vòng ra phía sau của ông lão lọm khọm, cười, vẻ bình thản, nhưng máu thì lan ra khắp nơi:

- Ta không thể chết dễ như thế đâu.

“ Bốp!!”
Kakashi, đúng với mệnh danh là ninja sao chép. Tất cả các jutsu ban nãy của ông ta, anh đều đã copy lại nhanh chóng. Một tiếng la vang dội. Lão Jounin bị trúng ngay chính đòn của mình, ngã gục trước mắt của hai vị Jounin làng Konoha.

Vừa đánh bại được gã Jounin, tất cả các con quái vật liền nổi lọan, tấn công mọi nơi. Shizune không kiểm sóat được tình hình nữa, hoảng hốt, giật các sợi chỉ lọan xạ. Nhưng cũng chỉ đủ làm chúng bị thương ngòai da, không thể nào tổn thương. Shizune liền nhảy ra khỏi người con Katsuyu, đấm mạnh vào người của những con quái thú.


“ Bốp! Bốp! Bốp!!”

Cô gắng dồn những cú đấm với công lực, chakra và sức mạnh vào tay, tung ra những cú đấm tới tập. Cô nghiến răng, cố chịu đựng những nổi đau. Mái tóc ngắn của Shizune bay lên, theo chiều gió, dán sát vào mặt cô. Nhưng cô không màng đến nó, chỉ cố tập trung vào nhiệm vụ.

Bọn quái thú trong chốc lát đều ngã gục.

Nhưng không hơn bọn chúng, cà Shizune và Kakashi cũng ngã xuống, nằm im như chết do mất quá nhiều chakra, kèm theo vết thương nặng tổn thương không ít tới nội tạng.

Sáng. Ánh bình minh soi sáng cả một bầu trời chói lọa, phản chiếu lên khuôn mặt đầy bụi bẩn, máu me của hai shinobi gian hùng, chiến đấu cả đêm. Từng tiếng chim hót, tiếng qua lại của người xung quanh. Nhưng không ai phát hiện ra hai người.

Mãi đến hai ngày sau, Shizune mới có thể tỉnh dậy, dùng ijutsu để trị thương. Còn Kakashi vẫn nằm đó, cả xương cánh tay đều gãy vụn. Cô đồng đội liền mang anh về, bắt đầu trị liệu.

End chap 12.
Thanks for reading.

Chẹp, vik chap nì, sửa roy`, sao thí iu Shizune vs Kakashi quá.